4.29.2012

Một giấc mơ...


Follow me !

Đêm qua một giấc mơ khủng khiếp đã đến với tôi, giống như một đềm báo đáng sợ, và tôi mong nó sẽ chỉ là giấc mơ.
Một ngày bình thường, mọi việc bình thường, tôi vào phóng ngủ lúc 11h30, lên giường đắp chăn và đi ngủ, nhưng cảnh tượng sau một giấc ngủ dài của tôi không phải là một căn phòng đầy nắng mà là một màng đêm dày đặc, đáng sợ…

Đi vào giấc ngủ với câu truyện đang nghe dỡ trên ra-đi-o, tôi thấy mình đang ở nhà tôi, dưới quê. Rồi một tai nạn ập tới, tôi bất lực nhìn 3 người thân, còn quan trong hơn mạng sống của chính mình ra đi, đi xa mãi. Như sau đó bố, mẹ tôi đã quay về nhưng tuyệt không thấy đứa em gái bé nhỏ của tôi đâu hết, sợ, tôi bắt đầu gào lên khảng cả giọng, và tiếp tục gào thét và tìm kiếm, gào đến nổi trong giấc mơ tôi giật mình tỉnh dậy. Khi tri giác đã dần có lại tôi mới biết đây chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ quá khủng khiếp mà có thể suýt là tôi ngất đi trong khi ngủ.
Tôi ngồi dậy bật đèn lên và không ngủ nửa,tôi sợ, sợ nó lại đến một lần nửa. Ngồi co trong một góc phòng để ngẩm về những việc mình nhìn thấy. Có phải mình đang sống quá thờ ơ, có phải mình xem gia đình đang có là điều hiển nhiên, khi mất đi thì sao !!!?, biết rằng với sự nghiệt ngã của cái gọi là thời gian thì điều đó sẽ không còn là ác mọng nữa, gia đình đang có sẽ không còn nữa !
Biết thế, nhưng muốn níu kéo là chuyện không thể, chi bằng hãy sống cho hết mình, sống cho thật tốt vì gia đình đang có của mình hôm nay, ngay bây giờ hơn là cứ mơ tưởng làm những chuyện cao siêu, phi thực.
Tôi có nghe nhiều truyện của nhà văn Kim Dung, nhìn qua một lượt thấy có một điểm chung rất đáng chú ý mà chúng ta có thể xem là bài học: tất cã những người trong thiên hạ, họ cứ mơ mọng, âm mưu sát mại lẫn nhau một cách tàn nhẩn để chiếm  lấy nào là bí cấp tuyệt học võ công, nào là kho báo liên thành,… thường những người này là bọn bất nhân, bất nghĩa, không màn đến người thân, ruột thịt và nghĩa bạn bè vào sinh ra tử. Khi đã chạm tay vào kho báo thì sao, họ còn lại gì, ngoài sự cô đơn lạc lỏng !? Kho báo, bí cấp võ học kia là những cái đèn dầu mà bọn ngụy quân tử, kẻ tham lam sẽ là những con thiêu thân, biết chết vẫn lao vào. Trong những giấc mơ lúc trước tôi vẫn thường mơ thấy mình có rất nhiều tiền, rất nhiều, thật là vô  nghĩa ! Nếu hỏi tôi có muốn những giấc mơ là sự thật không, có chết tôi cũng không dám nói là có, vì sau khi có những thứ vật chất ấy thì mình sẽ ra sao khi không còn gia đình, người thân và bạn bè chắc sẽ không thể sống nổi đâu.


một góc tâm hồn...

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ