8.30.2012

[OpenSource C++::Updated] Homework #1 Class QL HS + Book

Tài Liệu "Kiến Trúc Máy Tính"
Nhấp vào đây để xem. Powered by GDocument

Lưu ý:
   1. Nếu các bạn đọc không hiểu thì có thể đánh dấu trao đổi với mình tại lớp hoặc qua Y!
   2. Không sao chép nguyên gốc code này (thay đổi ít nhất là các câu thông báo ra màn hình và các nhập xuất cơ bản, các tên biến,...), hiểu trước viết lại sau. 
   3. Hy vọng các bạn đăng ký nhận bài qua mail để và nếu được thì làm thành viên của blog mình, rất hoan nghênh vì sau này có thể một số bài mình sẽ chỉ private cho thành viên mà thôi không thể để leak  một cách vô nghĩa được. Mong các bạn thông cảm ! 

[Click vào dấu ngắt nhảy bên dưới để xem code (nếu có) ]

►▼◄

8.28.2012

Lễ Vu Lan - Hãy nhìn lại bạn đi !

Lễ Vu Lan sắp tới tôi tìm bài viết này : "Cha mẹ, tình thương yêu của Mẹ dành cho con " và bài hát bạn đang nghe nữa (Nhật Ký của Mẹ) để nhìn lại một hành trình gian khó mà mẹ nói riêng và cả hai đấng sinh thành nói chung đã (và đang) trải qua khi nuôi bạn từ 1 nhóc con trở thành một con người có đầy đủ ý thức và kiến thức như bây giờ. Bình thường sống trên SG này bạn thường bị những thứ bên ngoài làm lóa mắt, bạn quên đi hết mình là ai, mình đang làm cái gì ở đây và bạn cố gắng chạy theo nó mà quên đi cha mẹ mình đang cực khổ nuôi mình ăn học. Có thể bạn nói nhà tôi giàu rồi cần gì ba mẹ phải khổ khi lo cho tôi ăn học thế này chứ, nhưng thưa bạn, ai cũng có cái khổ hết bạn cả “9 người 10 cảnh mà”, nghèo có cái khổ vật chất, giàu thì khổ về tinh thần, có thể bạn đang sống trong một gia đình sung túc, khá giả nhưng bạn lại để ba mẹ mình phải nhọc công bận lòng để lo nghĩ cho tương lai của mình thì đó là một cái khổ không thua gì thiếu thốn vật chất cả !
Trong khi ba mẹ tôi nói những điều tốt đẹp về tôi thì thực tế tôi đang chứng minh những điều ngược lại, muôn ngàn lời hứa hẹn của tôi đều bay theo những cơn gió mùa hạ mất rồi. Không,  tôi không muốn nó lặp lại nữa, không!!
Bạn hãy hét thật lớn vào mặt con quỹ trong người mình đã không ít lần ngăn cản bạn thành công, đã không ngừng đưa mình thành kẽ thất hứa, rằng: "Tao sắp tiễn mày về thế giới bên kia đừng có xem thường tao và đừng có mơ là sẽ tĩnh dậy để phá rối cuộc sống tao nữa, tao sẽ thành công cho mày thấy !" và bạn của tôi ơi xin đừng nản chí dù bạn là ai, dù bạn đang ở đâu trong cái xã hội này thì bạn vẫn có thể ngẩn cao đầu mà ghi tên mình vào bộ não của mọi người, bạn cơ bản là rất thông mình và sáng suốt, nhất định là vậy ! Hãy đẩy lùi con quỹ trong người bạn, thứ mà khi bạn: thấy những câu chữ này có thể khích lệ được thì nó lại nói với bạn rằng tên này đang viết nhảm, khi bạn cố gắng mở to mắt để học bài thì nó đưa chiếc gối vào đầu bạn, khi bạn cố gắng thức dậy để đừng trể học thì nó nói ngủ  1 phút nữa cũng vẫn còn kịp mà (thế là mấy giờ  sau bạn mới thấy lại được trần nhà  một lần nửa ^^),… Tôi không muốn nói nhiều làm gì vì bên trong ai cũng có một niềm tự hào về cha, về mẹ về gia đình, về quê hương mình ,… hay thậm chí về tương lai lái Audi của mình nửa, chính đây mới là động thực thật sự chứ không phải những cái niềm vui chóng vành,hào nhoáng tức thời mà bạn đang theo đuổi, hãy bình tâm lại, hãy từ từ đi về với cái thực chất của bạn, con người ngày xưa của bạn, ước mơ khi xưa của bạn, hãy chạy lại “Best Restore point” của bạn đi nào … và hãy … HỌC THẬT TỐT… vì bạn…. chính bạn và gia đình bạn !
Tôi viết bài này để gửi tới những người bạn tôi (tôi không có ý ám chỉ gì cả !), và cã những người đang sống "vô tư" với tương lai và gia đình, cầu mong những gì tốt đẹp sẽ đến vời bạn, bạn của tôi ạ !

by VT.

Cha Me Tình thương yêu của Mẹ dành cho con

• Khi 1 tuổi, Mẹ cho ăn và tắm cho bạn, còn bạn thì khóc cả đêm.
• Khi 2 tuổi, Mẹ tập cho bạn đi những bước đầu tiên, khi đi được thì bạn lại bỏ chạy đi mất khi Mẹ gọi.
• Khi 3 tuổi, Mẹ nấu cho bạn những món ăn với tất cả tình yêu thương thì bạn đáp lại bằng cách hất chén đĩa xuống sàn nhà.
• Khi 4 tuổi, Mẹ đưa cho bạn những cấy bút chì màu, bạn lại dùng chúng đi bôi trét và vẽ bậy khắp nơi.
• Khi 5 tuổi, Mẹ mặc áo đẹp cho bạn đi chơi còn bạn lại tìm cách lăn lê trên đất bẩn.
• Khi 6 tuổi, Mẹ dẫn bạn đến trường, còn bạn cứ mãi cằn nhằn: "con không đi học đâu!"
• Khi 7 tuổi, Mẹ mua cho bạn nhiều đồ chơi để rồi bạn lại vứt chúng lăn lóc khắp nơi.
• Khi 8 tuổi, Mẹ mua cho cây kem bạn ăn làm chảy kem ướt hết vạt áo.
• Khi 9 tuổi, Mẹ thuê cô giáo dạy đàn cho bạn còn bạn thì luôn phụng phịu và miễn cưỡng tập đàn.
• Khi 10 tuổi, Mẹ cả ngày lái xe đưa bạn đi hết nơi này đến nơi khác vui chơi cùng bạn bè, mỗi khi tới nơi bạn nhảy ra khỏi xe mà chẳng bao giờ ngoái đầu nhìn lại.
• Khi 11 tuổi, Mẹ đưa bạn và bạn bè của bạn đi xem phim, bạn lại đi chọn chỗ ngồi cách Mẹ mấy dãy ghế để gần bạn mình hơn.
• Khi 12 tuổi, Mẹ dặn bạn đừng xem TVquá nhiều, còn bạn thì đợi cho đến khi Mẹ rời khỏi nhà mới mở TV xem cho thỏa thích.
• Khi 13 tuổi, Mẹ nói: "Để Mẹ cắt tóc cho con," bạn trả lời: "Mẹ không có khiếu thẩm mỹ."
• Khi 14 tuổi, Mẹ trả tiền cho bạn đi trại hè một tháng, còn bạn lại quên chẳng hề viết cho Mẹ một tấm thiệp từ chỗ nghỉ hè.
• Khi 15 tuổi, Mẹ bạn đi làm về và mong bạn ôm hôn Mẹ, còn bạn thì đóng chặt cửa ở trong phòng riêng.
• Khi 16 tuổi, Mẹ khuyên bạn để tâm học hành tạo dựng tương lai, còn bạn thường xuyên đi chơi mỗi khi có cơ hội.
• Khi 17 tuổi, trong khi Mẹ mong chờ một hồi âm điện thoại quan trọng thì bạn ôm điện thoại trò chuyện suốt buổi.
• Khi 18 tuổi, Mẹ đã rơi lệ vui mừng trong ngày lễ tốt nghiệp trung học của bạn, còn bạn thì ở lại vui chơi với bạn bè cho đến sáng hôm sau mới về nhà.
• Khi 19 tuổi, Mẹ đau lòng khi bạn muốn rời khỏi tổ ấm để mướn nhà ở riêng.
• Khi 20 tuổi, Mẹ hỏi bạn về người yêu, bạn trả lời: "Đó không phải là việc của Mẹ!"
• Khi 21 tuổi, Mẹ gợi ý về định hướng sự nghiệp trong tương lai, đáp lại bạn nói: "Con chẳng muốn giống như Mẹ!"
• Khi 22 tuổi, Mẹ dự lễ tốt nghiệp đại học của bạn, sau buổi lễ bạn hỏi ngay: "Liệu Mẹ có thể trả tiền cho chuyến du lịch của con không"
• Khi 23 tuổi, Mẹ đến thăm bạn, còn bạn luôn tìm cách tránh né vì cảm thấy ngượng ngùng trước bạn bè.
• Khi 24 tuổi, Mẹ gặp người yêu chưa cưới của bạn và nhắc nhở hai bạn về chuyện gia đình, bạn nhăn nhó càu nhàu: "Thôi mà Mẹ!"
• Khi 25 tuổi, Mẹ giúp trả tiền đám cưới của bạn rồi Mẹ khóc và nói với bạn rằng: "Mẹ yêu thương con biết bao!"
• Khi 30 tuổi, Mẹ ước ao có cháu để bồng bế, bạn trả lời Mẹ: "Thời nay mọi điều đã khác!"
• Khi 40 tuổi, Mẹ rủ bạn đi mừng sinh nhật bà nôị của bạn, còn bạn trả lời: "Bây giờ con rất bận!"
• Khi 50 tuổi, Mẹ sức khỏe đã yếu dần và muốn bạn thường xuyên đến chăm sóc, trong khi bạn đang phải mải mê tìm đọc cuốn sách: "Những gánh nặng cha mẹ phải chịu đựng khi nuôi con."
. . . Và rồi một ngày kia, Mẹ âm thầm nhắm mắt ra đi. Một cảm giác chưa bao giờ xảy ra với bạn trước đó: bạn như thấy sấm chớp nổ tung trong tim mình.

Bạn đã mất hết cả một bầu trời yêu thương trong đời người...

Bạn ơi! Nếu Mẹ bạn vẫn còn ở bên bạn hôm nay, bạn đừng quên hãy yêu Mẹ hơn bao giờ hết nhé. Hãy tranh thủ về thăm mẹ trong khi có thời gian. Một lời nói yêu thương không thôi cũng chưa đủ để đáp lại tình thương yêu của mẹ dành cho mình đâu. Nếu Mẹ bạn không còn nữa thì hãy luôn tưởng nhớ đến tình yêu vô biên mà Mẹ đã dành cho bạn. Hãy nhớ luôn yêu thương Mẹ vì bạn chỉ có một người Mẹ duy nhất trong suốt cuộc đời mình.

Ai đang làm những điều sai trên hãy sửa lại mình khi chưa muộn.